Chuyển cảnh liên tục
Và
bây giờ chúng ta sẽ cùng bước vào một sự thay đổi về thế giới chưa bao
giờ xảy ra trước kia. Cảnh này hoàn toàn là ma thuật. Sự thay đổi này
mau lẹ đến mức chúng ta sẽ không ngừng nhảy cóc giữa các thế giới. Sẽ
không có cảnh nào riêng lẻ, tất cả là những mẩu nhỏ, mảnh ghép diễn tả
sự biến động không ngừng của thời gian.
Khởi đầu, chúng ta sẽ có mặt tại Hogwarts, bên trong Đại sảnh đường, nơi mọi người đang vây quanh Albus.
Polly Chapman: Albus Potter
Karl Jenkins: Một Potter, ngay trong năm học của chúng ta.
Yann Fredericks: Cậu ta có mái tóc của ông ấy. Tóc của cậu chàng y hệt ông ấy.
Rose: Và cậu ấy là em họ mình. (Mọi người ngoảnh lại). Ôi, Rose Granger-Weasley, rất vui được gặp cậu.
Cái nón phân loại tiến vào giữa đám học sinh. Nó sẽ quyết định Nhà họ thuộc về.
Nó trở nên nhanh nhẹn rõ ràng khi tiến đến gần Rose. Cô bé căng thẳng hệt như đang chờ đợi số phận của mình.
"Biết bao thế kỷ rồi ta làm công việc này
Chễm trệ trên đầu những sinh viên ta thấy
Lựa nghĩ suy để chia tách chúng ra
Nón phân loại ta vang danh khắp gần xa
Ta phân hạng cao, ta phân hạng thấp
Ta làm việc này tận tụy, có nghề
Đội ta lên và có câu trả lời ngay
Mi nên thuộc về Nhà nào sẽ thấy."
Ông ta đặt chiếc nón lên đầu Rose
Rộ lên tiếng chúc mừng từ Nhà Gryffindor khi Rose gia nhập cùng bọn họ.
Rose: Cảm ơn cụ Dumbledore.
Scorpius chạy tới thế chỗ Rose bên dưới cái nhìn soi mói của chiếc nón phân loại.
Nón phân loại: Scorpius Malfoy.
Ông ta đặt chiếc nón lên đầu Scorpius.
Scorpius đang chờ đợi điều đó. Nó gật đầu và nhếch môi cười. Tiếng reo mừng từ nhà Slytherin khi nó đến ngồi cùng bọn họ.
Polly Chapman: Ồ, cũng dễ hiểu thôi!
Albus bước nhanh tới trước sân khấu.
Nón phân loại: Albus Potter
Ông ta đặt chiếc nón lên đầu Albus và lần này dường như ông ta dừng lại lâu hơn, như thể ông ta đang cảm thấy bối rối.
Sự im lặng ngay lập tức bao trùm. Một sự im lặng hoàn hảo, hữu ý.
Polly Chapman: Slytherin sao?
Craig Bowker JR.: Whoa! Một Potter, được phân vào nhà Slytherin.
Albus ngó ra, không chắc chắn. Scorpius mỉm cười, vui sướng, khi nó hét to về phía bạn mình.
Scorpius: Cậu có thể đến ngồi kế bên mình!
Albus (hoàn toàn sững sờ): Được thôi. Ừ.
Yann Fredericks: Tôi đồ rằng mái tóc cậu ta không hề giống trước nữa.
Rose: Albus sao? Nó là một nhầm lẫn, Albus. Điều đó không phải là những gì được cho rằng sẽ xảy ra.
Cảnh chuyển. Đột nhiên ta sẽ tham gia lớp học bay của bà Hooch.
Bọn trẻ vội vã tiến vào vị trí bên cạnh cây chổi của chúng.
Đặt tay vào cán chổi và hô "Lên"
Chổi của Yann và Rose nhảy ngay vào tay họ.
Rose và Yann: Được rồi nè!
Bà Hooch: Nhanh nào, tôi không có thời gian cho những người lề mề. Nói "Lên". "Lên" như là các trò điều khiển nó.
Cả lớp (trừ Rose và Yann) hô: Lên
Những chiếc chổi bay lên, ngay cả cây của Scorpius. Chỉ có Albus vẫn bị bỏ lại với chiếc chổi của nó trên mặt sàn.
Cả lớp (trừ Rose, Yann và Albus): Được rồi!
Albus: Lên. Lên. Lên nào.
Chiếc
chổi không nhúc nhích. Ngay cả một mi-li-mét. Nó nhìn đăm đăm vào cây
chổi với sự thất vọng khó tin. Đã bắt đầu rộ lên tiếng khúc khích từ
những đứa còn lại trong lớp.
Polly Chapman: Ôi, râu ria Merlin ơi, đáng hổ thẹn chưa. Cậu ta thật sự không giống cha mình một chút nào hết, đúng vậy không?
Karl Jenkins: Albus Potter, á phù thủy nhà Slytherin.
Bà Hooch: Nào, các trò. Đã đến lúc để bay.
Cảnh lại chuyển. Bất chợt Harry xuất hiện đột ngột bên cạnh Albus, khi hơi nước lan tỏa ra khắp sân khấu.
Chúng
ta đã trở lại sân ga số chín ba phần tư. Thời gian trôi đi vô tình.
Albus giờ đã lớn thêm một tuổi. (Harry cũng vậy, dù ít nét khác biệt
hơn).
Albus: Con chỉ muốn xin ba. Liệu ba...liệu ba có thể đứng ra xa khỏi con một chút.
Harry (thích thú): Các học sinh năm thứ hai không thích bị trông thấy cùng với ba mình, đúng không?
Một pháp sư ái mộ bắt đầu lượn quanh họ.
Albus: Không, chỉ có điều ba là ba, con là con và...
Harry: Chỉ là vì mọi người nhìn đúng không? Người ta quan sát. Và họ đang nhìn ba, chứ không phải con.
Pháp sư ái mộ chìa ra thứ gì đó để xin Harry chữ ký. Anh ký nó.
Albus: Họ nhìn Harry Potter và đứa con trai bất tài của ông ấy.
Harry: Con nói thế là sao?
Albus: Họ nhìn Harry Potter và đứa con trai Slytherin của ông ấy.
James vượt qua họ, xách chiếc túi của nó.
James: Slytherin. Slytherin. Hãy thôi cái băn khoăn vớ vẩn của em đi. Đến giờ lên tàu rồi đấy.
Albus: Không cần anh nhắc, James.
James (đã đi xa): Hẹn gặp lại ba vào giáng sinh.
Albus: Con tên là Albus, không phải Al.
Harry:
Những đứa trẻ khác không tốt phải không? Đúng vậy không? Có thể nếu con
có thêm một vài người bạn... Nếu không có Ron và Hermione, ba đã không
thể sống sót tại Hogwarts. Ba thậm chí hoàn toàn không thể sống sót
được.
Albus:
Nhưng con không cần một Ron và Hermione. Con đã có một người bạn -
Scorpius. Và con biết rằng ba không thích cậu ta nhưng cậu ta là tất cả
những gì con cần.
Harry: Coi kìa, miễn là con vui, cái đó hoàn toàn không phải là vấn đề đối với ba.
Albus: Ba đáng lẽ không cần đưa con tới nhà ga nữa.
Albus xách chiếc rương của nó và rảo bước bỏ đi.
Harry: Nhưng ba muốn ở đây...
Nhưng
Albus đã đi rồi. DRACO MALFOY, trong tấm áo chùng hoàn hảo, lọn tóc
đuôi ngựa màu bạch kim được cột ngay ngắn, xuất hiện trong đám đông cạnh
Harry.
Draco: Tôi thỉnh cầu một ân huệ.
Draco:
Những lời đồn đại nhắm vào gốc gác con trai tôi dường như không biến
mất. Các học sinh khác trong trường đều không ngừng chế nhạo Scorpius.
Nếu Bộ có thể đưa ra một thông cáo xác nhận rằng tất cả những chiếc Xoay
Thời Gian đều đã bị phá hỏng trong cuộc chiến tại Sở Cơ Mật..
Harry: Draco, như thế không khiến chúng bị thổi bay hoàn toàn. Tin đồn sẽ sớm quay trở lại.
Draco: Con trai tôi đau khổ và Astoria gần đây suy sụp. Cho nên nó cần bất cứ cái gì giúp được nó...
Harry:
Nếu anh phản hồi những chuyện ngồi lê đôi mách, anh đang tạo điều kiện
cho chúng tiếp tục phát triển. Nhiều năm nay đã có đầy lời đồn đại rằng
Voldemort có con. Scorpius không phải đứa trẻ đầu tiên bị đồn thổi. Bộ
cần sự lãnh đạo sáng suốt, không chỉ cho lợi ích của anh mà còn vì lợi
ích chung.
Draco cau mày, bất mãn. Khi sân khấu mở ra, Rose và Albus đang đứng đó với đống hành lý của họ.
Albus: Ngay khi tàu rời đi, cậu không cần phải nói chuyện với tôi nữa.
Rose: Tôi biết rồi. Chúng ta chỉ cần giả vờ trước mặt người lớn.
Scorpius chạy tới, với sự trông đợi lớn và một chiếc rương thậm chí còn lớn hơn.
Scorpius (đầy hy vọng): Chào cậu, Rose.
Rose (dứt khoát): Tạm biệt, Albus.
Scorpius (vẫn hy vọng): Bạn ấy đang xúc động.